Từ từ xách hộp đồ đi ra ngoài cửa.
Phú đứng ở bên cạnh Hà thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng… điều không ngờ đã xảy đến.
Hà bỗng ngồi dậy, chạy ra, ôm chầm lấy lão Dũng từ đằng sau một cách đầy khó hiểu. Lúc này phía dưới Hà đã ướt nhoét từ bao giờ. Cuối cùng sau một lúc, Hậu đã ngồi lên hạ bộ anh rể. Chị gục đầu trên ngực tôi thở,vụng trộm với hàng xóm tay đánh lên vai tôi:
– Chị chết với em mất.
– Sướng không?
– Tuyệt vời.
– Muốn nữa không?
– Nghỉ tí đã.